![]() |
Duy_Doanh - Cấp bậc: |

Lật Đời đi nơi khác và anh lấy vợ. Vợ Lật Đời giống mẹ nàng như đúc. Gần nhà mẹ vợ Lật Đời có một tên cận thần. Tên này xưa nay hung ác lắm, dân quanh vùng ai cũng kinh sợ. Lão không có con, phải cùng vợ đi cầu tự. Một buổi trưa hè, trời oi ả, hai vợ chồng dắt nhau lên chùa. Tên cận thần chống chiếc gậy vàng để khoe giàu, khoe sang với mọi người. Thấy áo hắn ướt đẫm mỗ hôi, Lật Đời nghĩ bụng: “Phải tìm cách trị thằng gian ác này một bữa mới được!”. Anh bàn với vợ xong, lật đật chạy ra đường kính cẩn mời vợ chồng tên quan vào chơi.
Bẩm cụ, đường xa, trời nóng, xin cụ vào nhà con nghỉ chân, xơi nước cho đỡ mệt ạỉ
Vợ chồng tên cận thần dắt nhau vào nhà Lật Đời. Lật Đời giục vợ têm trầu, pha nước. Trước mặt tên quan, vợ Lật Đời cứ lúng túng, têm trầu thì vôi mặn, bưng nước thì nước chao. Sợ thất lễ với quan, Lật Đời rút gậy vụt vào mông vợ hai cái và mắng:
Mày chậm như mụ già chín mươi, cho mày vài gậy để hoá kiếp khác cho rảnh!
Vợ Lật Đời khóc rú lên, chạy vào nhà. Một lúc sau, mẹ chị bưng trầu bưng nước ra hầu. Trông thấy bà cụ, vợ chồng tên quan sửng sốt:
A, làm sao nó lại già mau thế?Bẩm cụ, có gì đâu, tại chiếc gậy thiêng của con làm nó mau già đấy!
Thấy mẹ vợ còn đứng khép nép, Lật Đời lại vụt cho bà hai gậy:
A, mụ này hầu quan giỏi rồi. Thôi cho mụ trẻ lại!
Bà mẹ vợ khóc rú lên, rồi chạy vào trong.
Một lát sau, vợ Lật Đời lại ra. Thấy vợ Lật Đời, vợ chồng tên quan càng trố mắt ngạc nhiên, hỏi:
0, cái gậy thật quý giá! Nó làm cho người già hoá trẻ lại được!
Lật Đời nói thêm:
Bẩm cụ, chỉ có thế, muốn già cho già, muốn trẻ cho trẻ.
Vốn có tính tham, tên cận thần liếc nhìn vợ bảo nhỏ:
Phải lấy cho được cây gậy này bà nhi!
Vợ tên cận thần khẽ nói với chồng:
Phải đấy, ta phải trẻ lại để ăn chơi cho thỏa sức chứ.
Tên cận thần đang mưu đoạt chiếc gậy thần thì vợ hắn sốt ruột giục:
Thôi, ông hãy đổi gậy của ông cho nó. Mình còn thừa của để đúc gậy khác.
Tên cận thần gật đầu, quay lại nói với Lật Đời:
Này, đổi gậy nhé! Gậy mày gậy gỗ, gậy tao gậy vàng, tao thương mày nghèo, tao đổi cho!
Nói chưa dứt lời, tên cận thần sấn đến giật chiếc gậy gỗ của Lật Đời, rồi dắt vợ ra về. Dọc đường, nó hí hửng nói với vợ:
Phen này vợ chồng ta được bách niên giai lão. Cái già, cái chết, chẳng bao giờ đến với ta nữa!
Về đến nhà, tên cận thần dùng hết sức vung gậy đập vào đầu vợ, vừa đập vừa thét:
Cải lão hoàn đồng, cải lão hoàn đồng này!
Mụ vợ bị đánh vào đầu, ngã lăn xuống đất, ôm đầu rên rỉ. vốn tính tham muốn vợ trẻ nhanh, lão vụt lia lịa vào lưng, vào mông vợ hắn. Mụ nằm bất tỉnh. Lão lôi mụ vào buồng, để nằm đó “cải lão”. Mụ đã hết thở, nhưng lão không biết, lão lớn tiếng gọi lính hầu vào đưa gậy cho tên lính và bảo:
Tao cho phép mày đánh tao đấy. Đánh cho mạnh vào nhé để tao trẻ lại.
Tưởng chủ hoá điên, người lính cầm chiếc gậy lùi dần ra ngoài. Tên cận thần sốt một quát tháo:
Quân ngu, mày không biết chiếc gậy mày cầm có phép “cải lão hoàn đồng” à? Bảo cứ đánh tao là cứ đánh. Đánh nhanh lên! Đánh mạnh vào! Tao sẽ thưởng cho.
Bấy giờ mới hiểu, tên lính giáng thẳng chiếc gậy vào đầu tên quan. Mới gậy đầu, lão đã ngã lăn quay. Tên lính bồi thêm cho lão mấy gậy nữa, lão thôi cựa quậy. Hoảng hốt, tên lính vứt gậy trốn biệt…
Hết
Bẩm cụ, đường xa, trời nóng, xin cụ vào nhà con nghỉ chân, xơi nước cho đỡ mệt ạỉ
Vợ chồng tên cận thần dắt nhau vào nhà Lật Đời. Lật Đời giục vợ têm trầu, pha nước. Trước mặt tên quan, vợ Lật Đời cứ lúng túng, têm trầu thì vôi mặn, bưng nước thì nước chao. Sợ thất lễ với quan, Lật Đời rút gậy vụt vào mông vợ hai cái và mắng:
Mày chậm như mụ già chín mươi, cho mày vài gậy để hoá kiếp khác cho rảnh!
Vợ Lật Đời khóc rú lên, chạy vào nhà. Một lúc sau, mẹ chị bưng trầu bưng nước ra hầu. Trông thấy bà cụ, vợ chồng tên quan sửng sốt:
A, làm sao nó lại già mau thế?Bẩm cụ, có gì đâu, tại chiếc gậy thiêng của con làm nó mau già đấy!
Thấy mẹ vợ còn đứng khép nép, Lật Đời lại vụt cho bà hai gậy:
A, mụ này hầu quan giỏi rồi. Thôi cho mụ trẻ lại!
Bà mẹ vợ khóc rú lên, rồi chạy vào trong.
Một lát sau, vợ Lật Đời lại ra. Thấy vợ Lật Đời, vợ chồng tên quan càng trố mắt ngạc nhiên, hỏi:
0, cái gậy thật quý giá! Nó làm cho người già hoá trẻ lại được!
Lật Đời nói thêm:
Bẩm cụ, chỉ có thế, muốn già cho già, muốn trẻ cho trẻ.
Vốn có tính tham, tên cận thần liếc nhìn vợ bảo nhỏ:
Phải lấy cho được cây gậy này bà nhi!
Vợ tên cận thần khẽ nói với chồng:
Phải đấy, ta phải trẻ lại để ăn chơi cho thỏa sức chứ.
Tên cận thần đang mưu đoạt chiếc gậy thần thì vợ hắn sốt ruột giục:
Thôi, ông hãy đổi gậy của ông cho nó. Mình còn thừa của để đúc gậy khác.
Tên cận thần gật đầu, quay lại nói với Lật Đời:
Này, đổi gậy nhé! Gậy mày gậy gỗ, gậy tao gậy vàng, tao thương mày nghèo, tao đổi cho!
Nói chưa dứt lời, tên cận thần sấn đến giật chiếc gậy gỗ của Lật Đời, rồi dắt vợ ra về. Dọc đường, nó hí hửng nói với vợ:
Phen này vợ chồng ta được bách niên giai lão. Cái già, cái chết, chẳng bao giờ đến với ta nữa!
Về đến nhà, tên cận thần dùng hết sức vung gậy đập vào đầu vợ, vừa đập vừa thét:
Cải lão hoàn đồng, cải lão hoàn đồng này!
Mụ vợ bị đánh vào đầu, ngã lăn xuống đất, ôm đầu rên rỉ. vốn tính tham muốn vợ trẻ nhanh, lão vụt lia lịa vào lưng, vào mông vợ hắn. Mụ nằm bất tỉnh. Lão lôi mụ vào buồng, để nằm đó “cải lão”. Mụ đã hết thở, nhưng lão không biết, lão lớn tiếng gọi lính hầu vào đưa gậy cho tên lính và bảo:
Tao cho phép mày đánh tao đấy. Đánh cho mạnh vào nhé để tao trẻ lại.
Tưởng chủ hoá điên, người lính cầm chiếc gậy lùi dần ra ngoài. Tên cận thần sốt một quát tháo:
Quân ngu, mày không biết chiếc gậy mày cầm có phép “cải lão hoàn đồng” à? Bảo cứ đánh tao là cứ đánh. Đánh nhanh lên! Đánh mạnh vào! Tao sẽ thưởng cho.
Bấy giờ mới hiểu, tên lính giáng thẳng chiếc gậy vào đầu tên quan. Mới gậy đầu, lão đã ngã lăn quay. Tên lính bồi thêm cho lão mấy gậy nữa, lão thôi cựa quậy. Hoảng hốt, tên lính vứt gậy trốn biệt…
Hết
- Chia sẻ bài viết này tới bạn bè: BBCode: Link: |