![]() |
Duy_Doanh - Cấp bậc: |

Có một ông vua ban cho làng nọ ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực và ra lệnh phải nuôi làm sao cho ba con trâu ấy thành sáu trâu con, hẹn hai năm sau phải nộp đủ, nếu không thì cả làng phải chịu tội.
Dân làng nhận được lệnh vua, ai cũng sợ hãi lo lắng. Việc đó đến tai một em bé. Em liền bảo cha:
Chả mấy khi được lộc vua ban, bố cứ thưa với dân làng giết hai con trâu, đồ xôi hai thúng gạo nếp ăn. Còn một con trâu và một thúng gạo nếp, bố con ta xin làm tiền phí tổn đi lên kinh đô lo liệu việc ấy.
Bố nghe nói vậy thì bảo:
Con đừng có dại mà mất đầu đấy con ạ!
Cha cứ mặc con lo liệu, thế nào cũng xong mọi việc.
Người cha vội vàng ra trình cho làng biết. Cả làng không ai tin, bèn bắt người cha phải làm giấy cam đoan.
Hôm sau, hai cha con khăn gói lên đường. Đen kinh đô, con bảo cha đứng đợi ở ngoài, còn mình thì nhè lúc mấy anh lính canh vô ý, chạy thẳng vào trong cung kêu khóc om sòm. Vua hỏi:
Thằng bé kia có việc gì? Sao lại đến đây mà khóc?
Tâu đức vua – Em bé vờ vĩnh đáp – Mẹ con chết sớm cha con không chịu đẻ em bé cho con bế.
Vua bật cười phán:
Bố mày là đàn ông làm sao đẻ được em bé!
Em bé bỗng tươi tỉnh đáp:
Thế sao làng chúng con lại có lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho nó đẻ thành sáu nghé con để nộp đức vua?
Vua cười bảo:
Ta thử đấy thôi mà!
Vua cho em bé là thông minh, nhưng muốn thử lần nữa.
Hôm sau, khi hai cha con đang ăn cơm cùng những món ăn ngon, bỗng nhà vua cho mang một con chim sẻ đến và ra lệnh bắt dọn thành ba cỗ thức ăn. Em bé bảo cha lấy cho mình một cái kim khâu rồi đưa cho sứ giả bảo:
Ông cầm cái kim này về tâu đức vua xin rèn cho tôi thành một con dao thật sắc để xẻ thịt con chim.
Vua nghe sứ giả tâu lại, phục tài em bé lắm.
Hết
Dân làng nhận được lệnh vua, ai cũng sợ hãi lo lắng. Việc đó đến tai một em bé. Em liền bảo cha:
Chả mấy khi được lộc vua ban, bố cứ thưa với dân làng giết hai con trâu, đồ xôi hai thúng gạo nếp ăn. Còn một con trâu và một thúng gạo nếp, bố con ta xin làm tiền phí tổn đi lên kinh đô lo liệu việc ấy.
Bố nghe nói vậy thì bảo:
Con đừng có dại mà mất đầu đấy con ạ!
Cha cứ mặc con lo liệu, thế nào cũng xong mọi việc.
Người cha vội vàng ra trình cho làng biết. Cả làng không ai tin, bèn bắt người cha phải làm giấy cam đoan.
Hôm sau, hai cha con khăn gói lên đường. Đen kinh đô, con bảo cha đứng đợi ở ngoài, còn mình thì nhè lúc mấy anh lính canh vô ý, chạy thẳng vào trong cung kêu khóc om sòm. Vua hỏi:
Thằng bé kia có việc gì? Sao lại đến đây mà khóc?
Tâu đức vua – Em bé vờ vĩnh đáp – Mẹ con chết sớm cha con không chịu đẻ em bé cho con bế.
Vua bật cười phán:
Bố mày là đàn ông làm sao đẻ được em bé!
Em bé bỗng tươi tỉnh đáp:
Thế sao làng chúng con lại có lệnh trên bắt nuôi ba con trâu đực cho nó đẻ thành sáu nghé con để nộp đức vua?
Vua cười bảo:
Ta thử đấy thôi mà!
Vua cho em bé là thông minh, nhưng muốn thử lần nữa.
Hôm sau, khi hai cha con đang ăn cơm cùng những món ăn ngon, bỗng nhà vua cho mang một con chim sẻ đến và ra lệnh bắt dọn thành ba cỗ thức ăn. Em bé bảo cha lấy cho mình một cái kim khâu rồi đưa cho sứ giả bảo:
Ông cầm cái kim này về tâu đức vua xin rèn cho tôi thành một con dao thật sắc để xẻ thịt con chim.
Vua nghe sứ giả tâu lại, phục tài em bé lắm.
Hết
- Chia sẻ bài viết này tới bạn bè: BBCode: Link: |